Lực hấp dẫn của nhận biết mặt chữ (2)

Mẹ bé Tiểu Kiệt đã ý thức được việc học chữ quan trọng hơn nhận biết đồ vật, bởi vì đồ vật ở khắp mọi nơi trong cuộc sống nên dù cha mẹ không dạy thì trẻ cũng có thể tự học được. Nhưng nhận biết mặt chữ lại phải tạo ra môi trường học, không dạy, trẻ sẽ không biết. Và điều quan trọng hơn là, nếu cứ để trẻ tự mình phát triển đến ngoài ba tuổi, trẻ thích chơi đùa, say mê hát, múa, chạy nhảy, hò hét, ghép hình, vẽ, chơi không mục đích… trẻ sẽ khó có thể ngồi yên một chỗ để tập trung vào những tấm thẻ chữ khô khan không giống với những bức tranh vẽ. Từ ngoài ba tuổi cho đến khi lên tiểu học, trẻ sẽ cảm thấy rất khó khăn trong việc nhận biết mặt chữ.

Tiểu Kiệt hơn một tuổi bắt đầu học nhận biết mặt chữ và cháu đã rất thành công. bạn đầu, mỗi ngày cháu nhận biết hai đến ba mặt chữ. Dưới sự khích lệ, biểu dương của cha mẹ, cháu nhìn thấy chữ là hỏi, số lượng chữ nhận biết được tăng lên dần dần. Về sau, mỗi ngày cháu có thể nhận biết được khoảng 30 chữ, còn biết dùng bàn tay nhỏ xíu của mình vừa chỉ vừa đọc những cuốn truyện tranh. Quan trọng hơn, sức mạnh của việc nhận biết mặt chữ từ sớm không những giúp bé Tiểu Kiệt thúc đẩy sự phát triển khả năng tập trung chú ý, khả năng ghi nhớ mà còn khiến cháu trở thành một đứa trẻ hoạt bát, hay hỏi, rèn luyện cho mình thói quen yên lặng tập trung vào công việc và lòng ham đọc sách từ nhỏ.

Khả năng tập trung của Tiểu Kiệt ngày càng cao. Khi chưa được tuổi rưỡi, cháu chỉ có thể chú ý nhận biết một mặt chữ trong vài giây, khi được hơn tuổi rưỡi, cháu đã có thể nhận biết mặt chữ trong hai phút, có thể vừa chơi vừa học trong hơn một tiếng rưỡi, khả năng ghi nhớ tốt, rất nhạy cảm đối với chữ và hình. Còn nhỏ khi Tiểu Kiệt hơn hai tuổi, bà nội qua đời, cả nhà đi tàu hỏa về quê chịu tang bà. Ở ga, Tiểu Kiệt nhìn thấy một đoàn tàu chở hàng chạy qua, cháu đã lớn tiếng đọc số hiệu ghi trên toa tàu (các số không xếp theo thứ tự), từ toa thứ nhất đọc đến toa cuối cùng, khiến các hành khách đi tàu phải ngỡ ngàng.

Một lần mẹ cháu thường dạy nhận biết mấy hình cùng lúc, cháu có thể chỉ cầu thang trong nhà và nói đó là hình tháng, chỉ cửa sổ và nói đó là hình vuông, cầm bút chì và nói đó là hình trụ tròn, chỉ một đồng tiền xu và nói đó là hình tròn, Tiểu Kiệt rất ngoan, không bao giờ khóc lóc vô cớ. Khi cháu hơn hai tuổi, mẹ ngủ trưa với cháu, mẹ phải dạy đi làm, , cháu vẫn chưa dạy, không có ai trông, làm thế nào! Lúc đó mẹ chỉ cần viết một mẩu giấy và đặt trên gối cháu là được. Cháu tỉnh dạy sẽ tựu đọc mẩu giấy mẹ để lại, chơi đùa và học tập theo yêu cầu của mẹ, đợi mẹ về nhà sẽ báo cáo lại cho mẹ kết quả những việc đã làm.

Tham Gia Bình Luận

arrow
error: Nội Dung Có Bản Quyền - Không Thể Copy!!!